Hôm thứ 6 sinh nhật Hải, mình uống hơi nhiều rượu rồi ngủ quên lúc nào không biết. 6:30 sáng tỉnh dậy thấy đang nằm trên cái ghế dài ở phòng khách, đầu hơi đau, khát khô cả cổ. Nửa đêm lơ mơ hình như có 1 em gái đắp chăn cho mình - buổi sáng hỏi mới biết đấy là bạn gái của Hải.
Gần đây mình bô lão và vô hại đến mức gái cũng chẳng thèm đề phòng nữa. Kể ra thì sống đời an toàn cũng rất an toàn. Như khẩu hiệu bên ngành giao thông của vợ mình: "an toàn giao thông là hạnh phúc của mọi gia đình" - thế mà có đứa dám xuyên tạc nghĩa của an toàn thành:
Đi đâu cũng phải có vài cái bxx
Sai lầm hết sức, an toàn là ở chỗ tránh được nguy hiểm chứ đâu phải sống sót sau tai nạn.
Hải mời mình ở lại ăn sáng bún thang, nhưng để giữ lịch sự mình xin phép về nhà. Về đến nơi, John lennon xong, mình làm một bụng nước để chống de-hydration theo đúng khoa học. Oscar 2003 có bộ phim "A beautiful mind", dân nhậu Việt nam thì gọi những buổi sáng thế này là "biu ti phun morning". Nói chung thì tư tưởng lớn đều gặp nhau, cái gì mà đi đến đỉnh cũng đều đẹp cả. Beautiful xong, mình rước mình lên giường ôm đời ngủ muộn đến tận 2:00 chiều.
Đời là bể khổ, mình ôm bể khổ ngủ đến tận 6 tiếng đồng hồ, âu cũng là một sự hi sinh lớn lao, vì thế lúc tỉnh dậy cũng cảm thấy tương đối sảng khoái. Không hiểu thế có phải là gieo điều lành thì gặp điều lành không nhỉ. Tắm xong, ăn một bát mỳ tôm lại thấy đời tươi. Mới buổi sáng còn đang thấy mình ở 9 tầng địa ngục, bây giờ đã thấy quay lại thiên đàng nơi hạ giới rồi, thế mới biết bể khổ vô biên, quay đầu là bến. Tửu tông Nam phái có bài kệ làm chứng rằng:
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu
Buổi tối đi nghe kèn đồng, chũm chọe với các bạn ở Lab, lúc ra pub mình chỉ uống toàn Coca, thật là một con người đứng đắn và lành mạnh.