Wednesday, August 31, 2005

Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn

Hôm thứ 6 sinh nhật Hải, mình uống hơi nhiều rượu rồi ngủ quên lúc nào không biết. 6:30 sáng tỉnh dậy thấy đang nằm trên cái ghế dài ở phòng khách, đầu hơi đau, khát khô cả cổ. Nửa đêm lơ mơ hình như có 1 em gái đắp chăn cho mình - buổi sáng hỏi mới biết đấy là bạn gái của Hải.

Gần đây mình bô lão và vô hại đến mức gái cũng chẳng thèm đề phòng nữa. Kể ra thì sống đời an toàn cũng rất an toàn. Như khẩu hiệu bên ngành giao thông của vợ mình: "an toàn giao thông là hạnh phúc của mọi gia đình" - thế mà có đứa dám xuyên tạc nghĩa của an toàn thành:

Làm trai cho đáng nên trai
Đi đâu cũng phải có vài cái bxx

Sai lầm hết sức, an toàn là ở chỗ tránh được nguy hiểm chứ đâu phải sống sót sau tai nạn.

Hải mời mình ở lại ăn sáng bún thang, nhưng để giữ lịch sự mình xin phép về nhà. Về đến nơi, John lennon xong, mình làm một bụng nước để chống de-hydration theo đúng khoa học. Oscar 2003 có bộ phim "A beautiful mind", dân nhậu Việt nam thì gọi những buổi sáng thế này là "biu ti phun morning". Nói chung thì tư tưởng lớn đều gặp nhau, cái gì mà đi đến đỉnh cũng đều đẹp cả. Beautiful xong, mình rước mình lên giường ôm đời ngủ muộn đến tận 2:00 chiều.

Đời là bể khổ, mình ôm bể khổ ngủ đến tận 6 tiếng đồng hồ, âu cũng là một sự hi sinh lớn lao, vì thế lúc tỉnh dậy cũng cảm thấy tương đối sảng khoái. Không hiểu thế có phải là gieo điều lành thì gặp điều lành không nhỉ. Tắm xong, ăn một bát mỳ tôm lại thấy đời tươi. Mới buổi sáng còn đang thấy mình ở 9 tầng địa ngục, bây giờ đã thấy quay lại thiên đàng nơi hạ giới rồi, thế mới biết bể khổ vô biên, quay đầu là bến. Tửu tông Nam phái có bài kệ làm chứng rằng:

Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu

Buổi tối đi nghe kèn đồng, chũm chọe với các bạn ở Lab, lúc ra pub mình chỉ uống toàn Coca, thật là một con người đứng đắn và lành mạnh.

Sunday, August 28, 2005

Manchester on a bus - 2nd

It's almost a year since my trip to Manchester. A year is enough to produce several dull academic writing and to create a human being. A year is enough to creat several new plan and miss anothers. My friend Cuong is no longer in Manchester, he have move to University of Exeter.

It's so good to have a close friend when you are abroad especially if his mother is "Viet kieu Angola". Cuong have saved my ass a couple of time when my bank account was frozen. In return, I have smugled load of Vinataba across England custom check for him.

So here is the rest of my trip to Manchester

***

The next morning we have a "my tom" for breakfast and then went to explore the city. Inner Manchester is not so big, most of important place can be reach in 30' walking, the city also have a tram network which remind me of "tau dien" in Hanoi except the "leng keng" lovely sound.

Despite its reputation of serious party life and home of the country richest football club, the city look somehow dirty, unorganized and devastated. Old warehouse, abandon hotel, and empty building can be found all over the city centre; just next to luxury shopping mall and classy bar. It seems Manchester's people think that: if we spend all of our money on football and serious party, who care about such stupid empty warehouse. Or may be because they don't have enough money to rebuild the city, they just spend the rest of time and resources to build another legend - Manchester as home of crazies night life in the country.

Around 1870s Karl Marx have visited Manchester where his closed friend and collaborator F. Engles's family have some cotton spinning business. The city became case study for his famous book Capital. At the time Manchester was considered as the centre of textile industry, where worker work for 14 -16 hours a day for a minimum wage. Some of the first train station has been build in Manchester to distribute textile product to the rest of the world. From this small city, the industrial revolution was virtually changing the world. After its peak in 18 centry, the economic in Manchester falling down. At the end of Second world war II, Manchester is no longer knows as city of textile industry. As a result, bunch of empty warehouses, workshops were left abondon. Until today it seem that no one have or want to spend money to knock them down.

If you want to know more about the history of the city and industry age, the Museam of Science and Industry is highly recommended. We spend almost a day in their 3 building which feature an amazing collection of 18 century car, train, and steam engine.

I left the city centre at 4:00 pm to catch my bus at 5:00. It took me almost an hour to find the bus station. My old Lonely Planet guide have an out-dated map which show the bus station at a wrong place and people here seem to have no idea of place and direction. I asked 3 polices and 5 peoples, each of them show me a different way. Luckily I was able to catch my bus at the last moment.

Only recently I find out a fact that English people have no idea for direction, but thay have very good memory of bar and pub as reference for common places. So next time if you get lost somewhere in UK just ask for a pub near buy. Have tested it many time, proven to work on 90% of time.

Last conclusion: when you travelling don’t be penny wise on reference material. Get yourself a good map and an updated guide book. You can alway keep the book as good memory of place you have been visited.

Unless you poor enough to meet whith Barcelona's thief

Friday, August 26, 2005

Computer's geek

Wednesday, August 24, 2005


Moc doc bao' Posted by Picasa