Biết nói gì về Newcastle. Là nơi các cô gái Gióc Đì tối tối mặc váy bò áo hồng, đeo khuyên tai to bằng cái bánh xe thường vẫn say sưa nằm hát trước của nhà Gasenngò ư. Quả thật đây không phải là tiêu chuẩn cho một thành phố thanh nhã. Nhưng như HA nói " nó cục mịch như cục than, thô lỗ như công nhân than, láu lỉnh như trẻ con than". Qua 3 năm Gasenngò đâm ra lại thích Newcastle, thế mới bỏ mẹ.
Biết nói gì về Geomatics lab, nơi các câu chuyện trong 3 năm qua gắn với việc đo đạc trái đất bằng những cách hết sức phức tạp - rồi bỗng nhiên mọc ra một thứ gọi là Google Earth. Thế là công việc của chúng tôi bỗng nhiên trở nên hết sức bình dân, bây giờ hễ nói đến nghề Geomatics, người ta lại bảo, à giống Google Earth chứ gì. Còn lâu nhé, nếu giống được Google Earth thì đã thầu giầu.
Biết nói gì khi buổi sáng cuối cùng ở Newcastle, khi trời lại không mưa và lạnh như dự tính để Gasenngo có thể mặc áo len và áo khoác nhằm giảm trọng lượng hành lý. Hóa ra lại nắng đẹp và trời xanh. Nếu là một ngày khác thì Gasenngò đã vác vợt ra Leazes park đánh tennis.
Ừ, "anh ra đi nơi này vẫn thế", các cháu thiếu nhi cuối tuần này vẫn sẽ đánh tennis ăn buffet Tàu, sau đấy ra chỗ anh William Hiền lĩnh tiền, hoặc nộp tiền, rồi đi đánh Snooker. Ở quán Snooker có 1 em Tầu thường trực ngồi ở Slot machine, lần nào bọn mình đi cũng gặp em đấy đang miệt mài nhét xèng bấm nút, vừa chơi vừa hút thuốc với một vẻ hết sức chán chường.
Cả bọn cứ nghi nghi không biết em đấy có phải cò mồi không, nếu đúng như thế thì quả là phí phạm vì em ấy khá xinh. Nói theo ngôn ngữ HN những năm 90s thì thật là đem "cò gỗ mổ cò inox".
Weekend này mình cũng đi đánh snooker, đánh tennis với HA nhà mình, có thể sẽ cho Mốc ra nhặt bóng. Mốc mới được đổi tên là Mộc, HA bảo gọi tên xấu thế cho nó dễ nuôi. Đánh tennis ở Hà nội, cần gì phải nói nhiều